Thứ Năm, 23 tháng 1, 2014

NAM TAE HUYN'S CUTE FANART











s.t

YÊU NGƯỜI CÙNG QUÊ


Yêu người, em nhớ chọn cùng quê
Hai đứa chung đường cũng thích ghê
Buổi sáng đi làm, anh ghé rước
Buổi chiều tan sở, đón em về...

Chọn người, em nhớ chọn gần thôi
Lỡ trót trao anh trọn cả đời
Cũng dễ tìm nhau, nhanh lắm nhé
Để mà thỏ thẻ: Cưới, anh ơi!

Lấy chồng, em nhớ lấy cùng quê
Lỡ có giận nhau, dễ bỏ về
Bố mẹ bắt đền, anh đến đón
Nhìn em hờn dỗi, dễ thương ghê.

Lấy chồng, em nhớ, lấy anh nha
Mai mốt chung nhau ở một nhà
Anh đổi tên em, thành gọi "vợ"
Con em học nói, gọi anh "ba"....

 source: s.t

EM THƯỜNG KỂ VỚI ANH



Rằng cuộc đời sao mà trắc trở quá
Em miệt mài, em hối hả
Bon chen với những dối trá, lọc lừa

Em thường kể với anh
Rằng có những ngày mưa
Em thấy mình cô đơn hơn chiếc bóng
Tiếng mưa rơi hay tiếng lòng em vô vọng
Buốt lặng cả tiếng cười …

Em thường kể với anh
Rằng cuộc sống này chỉ như một trò chơi
Mà em chỉ là một người nhập vai nhỏ bé
Luật đời đâu phải lúc nào cũng kín kẽ
Em phải vượt qua – bằng những lý lẽ của riêng mình

Em thường kể với anh
Rằng mỗi buổi bình minh
Em ước mình thức dậy bên một vòng tay ấm áp
Em sẽ nũng nịu, sẽ ngủ vùi thêm một lát
Sẽ có người xoa lưng cho em và hát
” Em là cơn gió mát của bầu trời … “

Em thường kể với anh
Rằng có những lúc mỏi mệt rã rời
Em chỉ muốn trở về nơi mình sinh ra, bỏ lại sau đời mọi ồn ã
Về với những cánh đồng xanh, những lũy tre già và những con đường làng vàng lá
Về mái nhà với những khoảng thời gian yên ả
Về nơi mà em sẽ có tất cả
Sẽ ôm em trước những nghiệt ngã của cuộc đời

Em thường kể với anh
Rằng em muốn nghỉ ngơi
Muốn được dựa vào người em tin tưởng nhất
Người sẽ không bao giờ bỏ em mà đi mất
Sẽ cho em tất cả yêu đương
Sẽ cùng em đi đến cuối con đường…

Em thường kể với anh
Rằng mình, vốn dĩ thật đáng thương …

Nhưng em ơi!
Cuộc đời, âu cũng vô thường lắm
Đâu phải bầu trời nào cũng xanh và đám mây nào cũng trắng
Đâu phải vạt nắng nào cũng ấm và cơn gió nào cũng êm
Em vẫn phải vượt qua nỗi cô quạnh của màn đêm
Vượt qua cả bão giông với nỗi cô đơn xâm chiếm

Có gì đâu em ơi!
Đừng ngần ngại mà hãy cứ yêu và dâng hiến
Hãy cứ sống và nở một nụ cười bất diệt
Những gì đã qua, hãy dành tặng lời vĩnh biệt
Vì cuộc sống này, hạnh phúc này mãi luôn bất biến
Sẽ luôn bên em – như mọi lúc em cần!
source: s.t

Thứ Ba, 21 tháng 1, 2014

NÚI ĐÔI - VŨ CAO



Bảy năm về trước, em mười bảy 
Anh mới đôi mươi, trẻ nhất làng 
Xuân Dục, Đoài Đông hai cánh lúa 
Bữa thì em tới, bữa anh sang 

Lối ta đi giữa hai sườn núi 
Đôi ngọn nên làng gọi núi Đôi 
Em vẫn đùa anh: sao khéo thế 
Núi chồng núi vợ đứng song đôi! 

Bỗng cuối mùa chiêm quân giặc tới 
Ngơ chùa cháy đỏ những thân cau 
Mới ngỏ lời thôi, đành lỗi hẹn 
Đâu ngờ từ đó bặt tin nhau. 

Anh vào bộ đội, lên Đông Bắc 
Chiến đấu quên mình năm lại năm 
Mấy bận dân công về lại hỏi 
Ai người Xuân Dục, núi Đôi chăng ? 

Anh nghĩ, quê ta giặc chiếm rồi 
Trăm nghìn căm uất bao giờ nguôi 
Mỗi tin súng nổ vành đai địch 
Sương trắng người đi lại nhớ người. 

Đồng đội có nhau thường nhắc nhở 
Trung du làng nước vẫn chờ trông 
Núi Đôi bốt dựng kề ba xóm 
Em vẫn đi về những bến sông ? 

Náo nức bao nhiêu ngày trở lại 
Lệnh trên ngừng bắn, anh về xuôi 
Hành quân qua tắt đường sang huyện 
Anh ghé thăm nhà, thăm núi Đôi. 

Mới tới đầu ao, tin sét đánh 
Giặt giết em rồi, dưới gốc thông 
Giữa đêm bộ đội vây đồn Thửa 
Em sống trung thành, chết thủy chung! 

Anh ngước nhìn lên hai dốc núi 
Hàng thông bờ có con đường quen. 
Nắng lụi bỗng dưng mờ bóng khói 
Núi vẫn đôi mà anh mất em! 

Dân chợ Phù Linh ai cũng bảo: 
Em còn trẻ lắm, nhất làng trong; 
Mấy năm cô ấy làm du kích 
Không hiểu vì sao chẳng lấy chồng ? 

Từ núi qua thôn, dường nghẽn lối 
Xuân Dục, Đoài Đông cỏ ngút đầy 
Sân biến thành ao, nhà đổ cháy 
Ngổn ngang bờ bụi cánh dơi bay 

Cha mẹ đưa nhau về nhận đất 
Tóc bạc thương từ mỗi gốc cau 
Nứa gianh nửa mái lều che tạm 
Sương nắng khuây dần chuyện xót đau. 

Anh nghe có tiếng người qua chợ: 
Ta gắng: mùa sau lúa sẽ nhiều 
Ruộng thấm mồ hôi từng nhát cuốc 
Làng ta rồi đẹp biết bao nhiêu! 

Nhưng núi còn kia, anh vẫn nhớ. 
Oán thù còn đó, anh còn đây 
Ở đâu cô gái làng Xuân Dục 
Đã chết vì dân giữa đất này! 

Ai viết tên em thành liệt sĩ 
Bên những hàng bia trắng giữa đồng 
Nhớ nhau anh gọi em:đồng chí 
Một tấm lòng trong vạn tấm lòng. 

Anh đi bộ đội sao trên mũ 
Mãi mãi là sao sáng dẫn đường 
Em sẽ là hoa trên đỉnh núi 
Bốn mùa thơm mãi cánh hoa thơm.
                                                                                 Hani s.t

TÔI KỂ BÀ NGHE


Tôi kể bà nghe...
Lũ trẻ bây giờ yêu nhau buồn cười lắm!
Chúng mình bên nhau cả đời chưa chán,
Chúng nó bên nhau tính tháng, tính ngày.

Tôi kể bà nghe...
Lũ trẻ bây giờ yêu nhau lạ lắm thay
Thời chúng mình, cái nắm tay cũng làm cả làng dị nghị,
Chúng nó thì nhận lời hôm trước, hôm sau đã đưa nhau vào nhà nghỉ,
Làm cái chuyện động trời!

Tôi kể bà nghe...
Chẳng biết tôi với bà đã quá lỗi thời,
Hay là vì lũ trẻ bây giờ học đòi tân tiến.
Chúng nó nghĩ yêu là phải hết mình dâng hiến,
Thế là mặc sức cho đi mà chẳng nghĩ đến cha mẹ, họ hàng...

Tôi kể bà nghe...
Ngày xưa chúng mình tìm hiểu nhau đứng đắn, đàng hoàng,
Bây giờ lũ trẻ nứt mắt ra, học cấp hai đã học đòi yêu đương dấm dúi,
Điện thoại tân thời, áo quần cũn cỡn, xe số xe ga...chúng nó đưa nhau vào bờ, vào bụi...
Chẳng ra cái thể thống gì!

Tôi kể bà nghe...
Lũ trẻ bây giờ yêu nhau rất lạ kỳ.
Chúng nó bảo yêu say đắm, yêu hết mình, 
mà chẳng có bao nhiêu đôi đi được với nhau đến cùng trời cuối đất.
Chúng nó lướt qua cuộc đời nhau như chẳng có gì để mất,
Biến "Tình yêu" thành cái định nghĩa hết sức tầm thường...

Tôi kể bà nghe...
Tôi với bà tình thương mến thương
Hơn sáu chục năm trời mà thấy vẫn còn chưa đủ...
Lũ trẻ bây giờ chán rồi bỏ nhau, thất tình khóc xong rồi ngủ,
Sáng mai tỉnh dậy lại tươi tắn rêu rao :"Tìm một nửa thất lạc của đời mình"

Tôi kể bà nghe...
Ngày xưa chúng mình cứ phải cân nhắc bên hiếu, bên nghĩa, bên tình.
Bây giờ chúng nó nhắm mắt đưa chân mà chẳng một lần nhìn lại,
Chúng nó cứ mù quáng buông mình trôi đi mãi
Chẳng biết đâu mới là giới hạn, để dừng lại cho những tháng ngày sau...

Tôi kể bà nghe...
Tuy chúng mình già nhưng chẳng yếu lắm đâu!
Trái tim tôi với bà vẫn còn đập những nhịp nguyên lành cho những yêu thương ngọt ngào phía trước,
Lũ trẻ bây giờ trao cho nhau trái tim đã bao lần bị ném, vùi, vỡ xước...
Rồi chúng nó tự hỏi mình, đau khổ tại vì đâu?

Tôi kể bà nghe...
Tại vì chúng nó không biết trân trọng nhau!
Ở thời của chúng mình, cái gì vỡ thì cùng nhau hàn gắn,
Chúng nó thích tân thời, chúng nó ham vứt đi để mua cái mới...
Nên chúng nó chẳng giữ được cái gì bền vững vượt thời gian...

Tôi kể bà nghe...
Có một câu nói dân gian:
"Dẫu cho chẳng có bạc vàng,
Bên anh chỉ có mình nàng, anh vui!
Người ta sống ở trên đời,
Quý nhân, trọng nghĩa, là người an yên"

-Du Phong-
Hani s.t

13 KHOẢNH KHẮC TUYỆT VỜI TRONG CUỘC SỐNG


          1. Khi bạn biết yêu ai đó.

          2. Khi bạn đã vượt qua kì thi cuối cùng.

          3. Khi bạn thức dậy và nhận ra mình vẫn có thể ngủ tiếp.

          4. Khi bạn nhận được một cuộc gọi điện thoại thông báo rằng lớp học bị hủy.

          5. Khi cảm thấy xao xuyến mỗi khi bạn gặp NGƯỜI ẤY.

          6. Khi gặp lại một người bạn cũ và cảm thấy rằng mọi thứ không hề thay đổi.

          7. Khi bạn chạm vào các ngón tay của đứa con mới được sinh ra.

          8. Khi trò chuyện với một người bạn cũ vào một tối chủ nhật .

          9. Khi chờ đợi một cuộc gọi hoặc tin nhắn từ người thân yêu của bạn khi bạn đang ở một mình...

         10.Khi dạo bước một mình trên một con đường yên ắng vào ban đêm và lắng nghe bài hát yêu thích của bạn.

          11. Khi chạy trên đường cao tốc vào lúc trời đang đổ mưa.

          12. Khi đứng trước gương và nói chuyện qua điện thoại với một người đặc biệt.

          13. Khi bạn đang đọc điều này, có những nụ cười tươi trên khuôn mặt của bạn, và tôi tin rằng đó là một trong những khoảnh khắc đẹp nhất !

         Tất cả mọi thứ trong thế giới này đều đơn giản cả, vấn đề chỉ là, bạn phải “đủ giỏi” để hiểu được sự đơn giản đó!
          

DID U SMILE TODAY?
                                     source: s.t

Thứ Bảy, 18 tháng 1, 2014

NỬA VỜI














Em sợ nhất là sự nửa vời
Khi tất cả trong em phải là nguyên vẹn
Nửa vời yêu, nửa vời ước hẹn
Nên tình yêu đổi màu, ước hẹn đơn sai…

Chân lý nửa vời, sáng một chiều hai
Sự thật nửa vời chẳng ai thấu tỏ
Căm giận nửa vời, phòng khi sóng gió
Quyết tâm nửa vời, đời dễ tiến lui

Nửa vời đúng, nửa vời sai
Nửa vời trắng đen, nửa vời thù bạn
Trời đã cho em
Một trái tim nguyên vẹn
Có thể nào em yêu một kẻ nửa vời?
     
source: s.t

Những điều luật của YG LOL


1. " Trước khi trở thành ca sĩ, bạn phải trở thành con người "
   Bất kì thực tập sinh nào cũng đều phải chào hỏi lịch sự và cúi đầu 90 độ khi chào hỏi ai đó lớn tuổi hơn hay các nhân viên của YG và các ca sĩ của YG.

2. "YG có thể làm bạn trở thành VIÊN NGỌC sáng nhưng không thể làm bạn trở thành HÒN ĐÁ sáng."
   Vậy bạn sẽ là viên ngọc hay hòn đá ? Điều này phụ thuộc vào độ chăm chỉ và kiên trì mà bạn có.
   Hãy nhớ rằng tất cả các bạn chỉ là thực tập sinh với khả năng tỏa sáng. Hãy sử dụng 1 giờ hiệu quả như là 10 giờ và hãy sử dụng thời gian một cách khôn ngoan để luyện tập chăm chỉ. 
   Sẽ luôn luôn có kì kiểm tra cuối tháng nên hãy luôn ở chế độ báo động và luyện tập chăm chỉ. 

CÒN NHỮNG AI KHÔNG LUYỆN TẬP CHĂM CHỈ VÀ KHÔNG CÓ TIỀM NĂNG THÌ VỀ NHÀ.

source: yg family lover's facebook

8 NGUYÊN TẮC THAY ĐỔI THẾ GIỚI


- Nguyên tắc 1: Hãy thay đổi chính mình
“Sự vĩ đại của con người không nằm ở khả năng tái tạo thế giới, mà ở khả năng tái tạo chính bản thân mình”.

- Nguyên tắc 2: Chính bạn là người chủ!
“Không ai có thể làm cho tôi tổn thương, trừ phi tôi cho phép điều đó”.

- Nguyên tắc 3: Tha thứ:
“Kẻ yếu chẳng thể nào biết tha thứ bởi tha thứ là phẩm chất của kẻ mạnh”.

- Nguyên tắc 4: Không hành động, bạn chẳng thể đi đến đâu
“Một gam hành động thì vẫn hơn một tấn giáo điều”.

- Nguyên tắc 5: Kiên gan bền chí: “Ban đầu, mọi người không thèm chú ý đến bạn. Sau đó, họ cười nhạo bạn. Rồi họ chống lại bạn. Nhưng sau cùng, bạn là người chiến thắng”.

- Nguyên tắc 6: Nhìn thấy điều tốt đẹp ở người khác:
“Chỉ khi một người phát triển đến mức sẵn sàng cống hiến vì phúc lợi của đồng loại thì người đó mới trở nên vĩ đại”.

- Nguyên tắc 7: Hãy là con người đích thực của mình:
“Hạnh phúc chỉ đạt được khi những gì bạn nghĩ, những gị bạn nói và những gì bạn làm hài hòa với nhau”.

- Nguyên tắc 8: Không ngừng phát triển:
“Bản chất của cuộc sống là không ngừng vận động và phát triển. Thế nên, sẽ là một sai lầm to lớn nếu ta cứ khư khư bám giữ những giáo điều".
                                   
source: s.t